Tôi nghĩ, thuở thiếu thời cô gái nào cũng từng mơ mộng một lần làm công chúa, đứng bên cạnh chàng hoàng tử của cuộc đời mình ngắm pháo hoa đủ màu đủ dạng, như phân cảnh lãng mạn của nàng công chúa Rapunzel và chàng lãng tử Eugene trong Tangled ấy. Năm ấy ở Hong Kong, tôi ít nhất một lần trong đời cũng đã có cảm giác được ltrở thành một nàng công chúa; ít nhất một lần trong đời tôi cũng đã được sống lại ước mơ viển vông nít ranh.
Tôi đến Hong Kong được đôi ba lần, nhưng hành trình đến Hong Kong mà tôi đổ đầy những ký ức đẹp nhất là vào tháng 02 năm 2007. Năm ấy, tôi đến Hong Kong với mối tình đầu, cũng là năm đầu tiên Hong Kong khánh thành Disneyland. Bài viết này không xoay quanh bất cứ câu chuyện tình ướt át, uỷ mị nào cả. Cũng như những câu chuyện ngắn ngủi khác trên đường đời mà tôi đã từng đăng, đơn thuần đây chỉ là những ghi chép lại để cảm ơn cuộc sống này.
-----
Hong Kong là một trong những đất nước hiếm hoi được "chọn mặt gửi vàng" để xây dựng khu vui chơi, giải trí nổi tiếng nhất thế giới Disneyland, bên cạnh Mỹ, Nhật và Pháp. Tôi còn nhớ năm ấy, Hong Kong và Singapore cạnh tranh khốc liệt trong cuộc đấu thầu dự án Disneyland, đến mức tôi đã từng chọn Hong Kong để làm luận cho môn Du Lịch Quốc Tế những năm còn mài giũa kiến thức ở trường Raffles. Hong Kong thắng thầu dự án vì trở về những năm 2005, 2006, Singapore vẫn phải mua nguồn nước ngọt từ Malaysia chứ vẫn chưa lọc nước biển thành nước ngọt như bây giờ.
Tháng 02 năm đó cũng là Tết Âm Lịch, vậy mà Hong Kong có bão.
-----
Tôi nghĩ, tuổi trẻ cuồng si, có yêu nhau thì nên dắt tay nhau đến Disneyland ngắm một trời pháo hoa rực sáng. Ở Disneyland, pháo hoa được trình diễn hàng đêm, hãy chọn vị trí phía bên này chiếc cầu toà lâu đài ấy, để có thể thấy được một khoảng không rộng lớn lung linh. Disneyland không phải chỉ đơn thuần là công viên giải trí dành cho trẻ con. Tôi nghĩ, thuở thiếu thời cô gái nào cũng từng mơ mộng một lần làm công chúa, đứng bên cạnh chàng hoàng tử của cuộc đời mình ngắm pháo hoa đủ màu đủ dạng, như phân cảnh lãng mạn của nàng công chúa Rapunzel và chàng lãng tử Eugene trong Tangled ấy. Năm ấy ở Hong Kong, tôi ít nhất một lần trong đời cũng đã có cảm giác được ltrở thành một nàng công chúa; ít nhất một lần trong đời tôi cũng đã được sống lại ước mơ viển vông nít ranh. Khi trưởng thành hơn, dĩ nhiên là tôi biết không phải ai cũng có thể làm được công chúa, và tôi cũng đã không còn muốn làm công chúa. Bây giờ, tôi muốn khám phá thế giới và lưu giữ lại những dặm đường mà tôi đã đi qua theo cách của riêng mình hơn.
Ở Disneyland, không phải chỉ có màn pháo hoa ngoạn mục bên toà lâu đài nguy nga mới đưa bạn vào câu chuyện thần tiên. Ở Disneyland, những chuyện diệu kỳ trong truyện tranh, sách vở hay film hoạt hoạ mà ngày nhỏ tôi mê mẩn đều đang hiện hữu trước mắt. Ở Disneyland, có vòng xoay ngựa gỗ như trong Nấc Thang Lên Thiên Đường, có câu chuyện ba chú heo con mà ai ai cũng được nghe mẹ kể, có quả bí đỏ to đùng đưa nàng Lọ Lem đến buổi dạ tiệc, có nàng Belle mặc váy vàng nổi bật khiêu vũ quay cuồng cùng quái vật, có show diễn 4D thơm thơm vị bánh dâu, tập hợp đủ cả các nhân vật mà ai ai cũng biết: nào là chuột Mickey, chuột Minnie, vịt Donald, vịt Daisy, chó Pluto, và nhiều nhiều nữa.
Tôi nghĩ mình đã may mắn quá mới được đến Disneyland khi vẫn còn hồn nhiên. Sau này, những khu vui chơi như thế không còn quyến rũ tôi được nữa.
-----
Dĩ nhiên là Hong Kong không chỉ có Disneyland. Những kỷ niệm về Disneyland chỉ là những kỷ niệm nổi trội hơn những kỷ niệm khác. Tôi vẫn nhớ khoảng thời gian đẹp đẽ cùng người bạn đồng hành tuyệt vời nhất mà tôi có được trong những năm đầu đời và gia đình lang thang đến rạng sáng ở chợ Đàn Bà, Tsim Sha Tsui mua sắm đến rã cả chân tay, mệt rồi thì dừng chân nghỉ ở ngay ngã tư đầu chợ và ăn vài que đậu hũ thúi, kẹo hồ lô nóng hổi bỏng cả miệng những ngày trở trời. Cũng những ngày Tết nô nức đó, tôi và mọi người cùng nhau đi Thiên Tân cầu một năm an lành, hạnh phúc. Nguyện cầu ở Thiên Tân linh thiêng lắm, vì những năm sau đó, mọi sự đều an lành và hạnh phúc - riêng đối với tôi thì còn có lẽ là hạnh phúc nhất. Nhà dân xung quanh khu vực Thiên Tân trồng rất nhiều hoa ngày Tết, còn có cả một vườn chong chóng đủ màu thay cho hoa mong mọi sự thuận buồm xuôi gió trong năm mới. Tôi cứ đứng ngoài hàng rào mảnh vườn, thổi lấy thổi để cho chong chóng xoay xoay.
Những chiếc chong chóng xoay xoáy
Du khách đến Hong Kong thường thích ra Đại Lộ Ngôi Sao vào buổi tối, khi ấy các toà cao ốc chọc trời chơi một bản giao hưởng ánh sáng lộng lẫy lắm. Riêng tôi chỉ thích đến đây vào sáng sớm, nhất là vào những ngày giữa tháng Hai se se lạnh. Tôi có thể nghịch ngợm với các biểu tượng điện ảnh Hong Kong một cách thoả thích, sương sớm chưa tan hết phủ mờ mờ, tôi nhảy tung tăng chân sáo trình diễn màn ca hát "dở người" của riêng mình. Chỉ khi bạn ở cạnh những người bạn yêu thương nhất, bạn có "dở người" đến dường nào cũng sẽ được chấp nhận, nên hãy là chính mình khi ở bên cạnh họ nhé.
-----
Hong Kong luôn đông đúc, ô nhiễm và vội vã. Người dân Hong Kong bước đi thoăn thoắt, nói nhanh, ăn nhanh. Dòng người luôn tấp nập ở mọi nẻo đường, và điều tôi thật sự không thích ở Hong Kong có lẽ là việc phân biệt giai cấp và ưu tiên quyền hạn rất rõ. Nhưng tôi thật sự thích việc mình thi thoảng là một phần của không khí ấy. Tôi sẽ đi chậm hơn họ, có thể bỏ lỡ vài chuyến tàu, vài chuyến xe, để nhìn rõ cái guồng quay của sự hiện đại, tối tân, công nghệ đã lôi kéo người xa người thế nào, rồi dĩ nhiên sau đó là tôi tránh đi chứ.
Và tôi có thể đi ăn vặt trên đường phố Hong Kong cả ngày.
-----
Tết năm ấy ở xứ Hương Cảng là cái Tết đầu tiên tôi không ở Sài Gòn, cũng là cái Tết đẹp nhất trong cuộc đời tôi. Khi một cái Tết khác lại sắp về, tôi nhớ Hong Kong ơi là nhớ....
-----
.::Nat & her journeys::.
Hong Kong, Feb '07
(Nội dung bài viết được chia sẻ bởi Nat Nguyen. Vui lòng ghi rõ nguồn gốc By Nat Nguyen hoặc www.vivavivu.com khi chia sẻ bài viết)