Cẩm nang du lịch Jeju

Những chuyến đi dạy cho tôi biết được rằng, cũng cùng con đường ấy, bạn vẫn có thể vừa đi vừa thưởng thức nó, hoặc bạn sẽ cắm đầu mà đi cho thật nhanh. Quá khứ mờ nhạt hay sôi nổi hoàn toàn là do bạn, không phải do con đường. Jeju là một ví dụ điển hình.

Những chuyến đi dạy cho tôi biết được rằng, cũng cùng con đường ấy, bạn vẫn có thể vừa đi vừa thưởng thức nó, hoặc bạn sẽ cắm đầu mà đi cho thật nhanh. Quá khứ mờ nhạt hay sôi nổi hoàn toàn là do bạn, không phải do con đường.

Jeju là một ví dụ điển hình.

Nhắc đến Jeju, tôi cũng chỉ có thể lẩm bẩm hoài cái câu mà tôi hay “phang” vào bất kỳ ai bảo “Jeju có gì mà chơi đâu” rằng “Phải có một lý do gì đó mà cô ca sỹ hàng đầu châu Á Lee Hyori bỏ lại phía sau ánh hào quang sân khấu và từng ấy năm lao động vất vả cho ngôi vị nữ hoàng K-biz, chỉ để đánh đổi một cuộc sống nông thôn dung dị ở Jeju”. Tôi đã đến Jeju một tuần và nếu tôi là cô Lee gợi tình tài năng đó, tôi cũng sẽ làm như cô ấy.

Để tôi nói cho bạn nghe Jeju có gì nhé.

1. Mỏm đá đầu rồng Youg Dam Rock: ai đi tour đến Jeju, Hàn Quốc cũng được chở đến nơi này. Đây là một địa điểm dành cho khách du lịch chính hiệu. Rồi bạn sẽ được nghe kể về cái truyền thuyết xưa kia có một chú rồng ngỗ nghịch nào đó cả gan đánh cắp viên ngọc quý của thần núi Halla, thế là bị vị thần hung tợn dùng cung tên bắn một phát chết tươi, xác của rồng hoá thạch thành tảng đá như ngày nay. Rồi còn có n+1 các truyền thuyết khác nữa mà tôi thú thật chẳng quan tâm, vì tôi…chẳng thấy tảng đá này giống cái đầu rồng chút nào. Đến đây vào những ngày cuối xuân se se lạnh, tôi thích đi dạo xung quanh xem nhà dân địa phương sinh hoạt, treo lủng lẳng mấy con mực khô như tấm màn trang trí, tay cầm vài que xiên thịt nướng còn miệng hít hà vì vừa nóng vừa cay.

2. Làng Seongup: nơi quay bối cảnh của bộ film đình đám châu Á về nàng Dae Jang Geum – nhất đại thái y đầu tiên và duy nhất là phụ nữ của nước Cao Ly. Hình ảnh Lee Young Ae xinh đẹp vẫn còn treo ngay cổng làng. Đến độ, người ta không còn biết tên ngôi làng là Seongup, mà chỉ gọi đó là làng Dae Jang Geum. Làng Seongup dành cho du khách – hiển nhiên là thế, nhưng cái nét giản dị, bình yên trong những ngôi nhà đá đen thì chưa bao giờ bị đánh cắp. Phải nói thêm rằng, đá đen là thứ đặc sản của nham thạch phun trào từ núi lửa Jeju, “đặc sản” đến mức tất cả các hãng làm đẹp uy tín ở Hàn Quốc đều sử dụng để chế tạo thành mỹ phẩm. Nói một cách tương đồng và thẳng thắn thì bạn đang dùng vật liệu xây nhà để đắp lên mặt. Tôi thích nơi đây, thích nhất là cái cách chú hướng dẫn viên người Hàn Quốc pha trò và…pha trà thảo dược mời chúng tôi uống để thanh lọc cơ thể. Thật ra, được hít thở cái không khí trong lành ở hòn đảo kỳ quan này, tôi đã giải toả không biết bao nhiêu là nội tâm bị ô nhiễm rồi.

3. Những vườn quýt trĩu quả: một thứ đặc sản khác ở Jeju nữa là quýt. Vườn quýt nào chúng tôi đi ngang cũng trĩu quả, nhiều đến trì cả cây. Trái nào trái đấy ngọt lịm đúng kiểu nhà vườn. Trả một ít tiền, bạn có thể tha hồ mà vào hái quýt hoặc ăn đến khi nào bạn thấy…đủ Vitamin C rồi thì thôi.

4. All-in House theme park ở Seogwipo: trước khi xác định là đến Jeju, tôi cũng xác định luôn là tôi sẽ phải đến nơi này. Nó có tên gọi là All-in House Theme Park vì nơi đây là trường quay bộ film truyền hình nổi tiếng đã làm nên chuyện tình Lee Byung Hun – Song Hye Kyo một thời. Không có một fan mê film Hàn Quốc nào không biết hai nhân vật nổi tiếng ấy, nên tôi dĩ nhiên không cần giải thích gì thêm. Bộ film nhiều tập All-in họ đóng đã gắn liền với những năm trung học của tôi, đến nỗi chúng bạn của tôi khi biết tôi du lịch Jeju thì còn nhắn gửi “Phải đến thăm nhà All-in, nghe chưa?”. Khi đã đặt chân đến nơi đây, tôi chỉ có thể nói một cách “thô thiển” rằng “Này ai kia, nếu muốn xem những đường cong của Jeju gợi tình ra sao thì hãy đến All-in House Theme Park, hãy chịu khó leo vài chục bậc tam cấp đến đỉnh ngọn hải đăng và ngoái đầu nhìn lại. Lúc đấy, bạn là nam hay nữ thì cũng chẳng màng tưởng tượng đến thân hình cô ca sỹ hot nhất nhì K-biz Lee Hyori đâu. Đây - mới là định nghĩa của “gợi tình””. Đại dương bao la ngay tầm mắt xanh trong vắt. Đứng từ những vách đá chênh vênh vẫn còn có thể thấy được đá ngầm dưới lòng biển sâu rõ như chỉ xuyên qua một lớp pha lê. Các cô, các dì người địa phương vận những chiếc áo gió màu neon chói loá làm rạng rỡ hẳn những con đường dốc, làm cho người leo cũng đỡ mỏi mệt phần nào. Hiếm hoi lắm tôi mới gặp được hai, ba người khách du lịch Tây phương đang ngồi vẽ chân dung trong cái góc thiệt du khách bên dưới. Gió cứ thổi lồng lộng đùa nghịch với đám hoa dại tim tím ven đường, đung đưa, đung đưa. Đâu đó xa xa còn có cả một trang trại ngựa. Ngựa phi mặc kệ sự đời.

5. Đỉnh Seongsan Ilchulbong: địa điểm du lịch nhất xứ núi lửa! Hiển nhiên thôi, “người ta” được UNESCO công nhận mà. Hãy leo 600 bậc thang lên rồi ngồi trên đỉnh mà ngắm trên có trời xanh, dưới có một vườn hoa cải vàng ươm xa xa bên chân núi. Người ở trên đỉnh núi nhiều vô số kể, hầu hết là Tàu, còn lại vài đứa Việt Nam là…chúng tôi. Nhưng tôi hứa với bạn rằng, sẽ đáng đến từng bậc thang. Tôi cũng khuyên bạn hết sức chân thành, đừng “selfie” ở đây, vì tấm ảnh sẽ chẳng có gì ngoài…gương mặt bạn, có may mắn hơn thì lưu lại được khoảnh khắc gió thổi hây hây đôi má, làn tóc. Thay vào đấy, hãy dành chút ít thời gian hiếm hoi ngồi sưởi những ánh nắng cuối chiều ấm áp. Rồi khi leo 600 bậc thang xuống, hãy leo chầm chậm thôi. Ở những khúc quanh co của những bậc tam cấp, hãy nhìn những con tàu trắng muốt neo mình bên vịnh Seongsan Ilchulbong. Đằng xa, đường chân trời ưng ửng hồng vì hoàng hôn sắp đến.

6. Đi dạo trong Vườn thực vật (botanical garden): nếu bạn muốn đắm mình trong những khung cảnh đẹp lãng mạn mà bạn thường thấy trong film tình cảm xứ này, thì hãy dành một buổi sáng để tản bộ, trên những con đường lát sỏi phủ đầy lá khô. Sáng hôm đấy, tôi đi dạo ở Công Viên Thực Vật Jeju Halla (제주한라수목원 ). Nắng ban mai còn lóng lánh sương sớm rọi soi xuống những thảm cỏ cành lá chẳng còn mấy xanh do xuân sắp đi qua như một khu vườn cổ tích tưởng chỉ có ở phương Tây. Đi tản bộ ở công viên Jeju chẳng hề thấm mệt. Cái không khí sạch trong ở đây chỉ làm cho con người ta muốn đi sâu hơn vào trong những cánh rừng. Những quả thông khô rơi rụng nằm ngổn ngang, tôi vô tình đạp lên vài quả nghe rôm rốp, rồi nhặt nhạnh chụp hình cho ra được vài pose trưng bày lên mạng xã hội. Cái màu sắc, ánh sáng của một ngày cuối xuân tháng Tư xứ đảo đánh bật hết các ứng dụng chỉnh màu hay photoshop. Người già đi tản bộ, tập thể dục lác đác, bố mẹ dắt trẻ nhỏ đi lượm thông khô và giảng dạy cho con trẻ nghe những loài thực vật trong vườn, mọi thứ ôi sao mà an nhiên quá đỗi.

7. Vườn trà xanh Osulloc: Rồi lại một khung cảnh lãng mạn đến nao lòng ở Jeju khác. Cái vườn trà xanh bạt ngàn này được coi như là một viện bảo tàng trà xanh Jeju. Mọi thứ ở đây được chiết xuất từ trà xanh, từ kem, mỹ phẩm, trà bánh và vô số lựa chọn để mang về làm quà. Ở đây, mọi thứ đều…xanh. Xanh đến dịu lòng. Đi trên con đường đất đỏ giữa bạt ngàn những hàng trà xanh thoảng hương là giây phút tôi nhớ hoài, nhớ hoài…

8. Nanta show: khoảng 100USD/người là bạn mua được những tiếng cười sảng khoái và thoải mái. Đó không phải là những tràng cười để rồi quên. Đó là những tràng cười vui vẻ của một màn trình diễn tôn trọng khán giả, tôn trọng những bà nội trợ, tôn trọng cái tinh tế của ẩm thực. Hồi lâu rồi, tôi nghe ở đâu đó rằng, hài kịch khó hơn bị kịch nhiều lần lắm, chắc là vì làm cho nhau khóc dễ hơn vạn lần làm cho nhau cười. Vậy mà những nghệ sĩ trình diễn ở Nanta show đã làm được điều đó một cách xuất sắc. Tôi biết Nanta show nổi tiếng vòng quanh châu Á, may mắn quá là tôi đã xem ở Jeju lần đầu tiên và ấn tượng đến giờ vẫn chưa phai.

9. Thác Cheonjiyeon: không có nhiều khách du lịch đến nơi đây! May quá! Ở đây chỉ có dân địa phương đi cắm trại, dã ngoại, đi tản bộ vòng quanh, mà nhiều nhất là những học sinh ngoại khoá cùng nhau đếu đây thư giãn sau những học hành căng thẳng (dù sao thì Hàn Quốc cũng là một trong những nước có áp lực thi cử cao nhất thế giới cơ mà). Những chiếc lá vàng lãng đãng rơi trên mặt hồ trong và phẳng như gương, phản ánh trời xanh, mây trắng, chiếc cầu gỗ vắt ngang và rừng cây um tùm như hai thế giới thực-hư, hư-thực chỉ cách nhau bởi một làn nước mỏng manh. Ở giữa lòng hồ có một cái hố cạn, tôi thấy người ta cứ quẳng vào đấy mấy đồng xu lẻ rồi mưu cầu mỗi người một điều ước…

10. Viện bảo tàng gấu bông: tôi dám cá cược rằng cho dù bạn là nam hay nữ, là trẻ nhỏ hay đã trưởng thành, cũng khó mà nghiêm túc và từ chối một cơ hội được trở về với tuổi thơ nếu đã lạc vào cái viện bảo tàng đáng yêu nhất quả đất này. Nếu vòng quanh thế giới các viện bảo tàng sáp đa dạng mô phỏng những người nổi tiếng thì ở đây chỉ có những chú gấu bông dễ thương được vận trang phục của Audrey Hepburn, Tiger Wood, Albert Einstein, … hay cả một quá trình hình thành, phát triển của một lĩnh vực nào đó. Việc tôi khuyên nhủ bạn duy nhất khi đến nơi đây là “Hãy cẩn thận hầu bao của bạn”.

11. Công viên tình yêu: chắc là nơi "nóng" nhất cái hòn đảo xanh mướt mát này. Họ có cả một viện bảo tàng tình dục và mô hình ngoài trời mô tả các tư thế làm tình không một chút gượng gạo. Hàn và Nhật là hai đất nước phát triển bậc nhất châu Á, áp lực sống, học tập và làm việc căng thẳng tột độ nên tình dục là một trong những phương pháp giải toả mọi ngột ngạt. Đến độ, họ có hẳn cả một nền công nghệ tình dục để giảm tỷ lệ tự tử vì stress thì hà cớ gì phải sượng sùng ở đây. Hướng dẫn viên người Việt của chúng tôi còn đùa rằng, có một lần em dẫn đoàn đến đây tham quan và cho khoảng thời gian tự do là ba mươi phút. Vậy mà có một cặp vợ chồng trẻ mới cưới chọn Hàn Quốc làm tour trăng mật, bị lạc mãi tận một giờ sau mới tìm thấy đoàn. Hãy xem câu chuyện tôi kể là một mẩu chuyện cười, để biết những việc đơn giản như chuyện cân đường, hộp sữa mà cũng được người Hàn Quốc chăm chút để trưng bày trong một công viên-bảo tàng.

12. Vách Jusangjeolli: được người dân đảo xem như một biểu tượng của đảo. Vách Jusangjeolli là tuyệt tác của Mẹ Thiên Nhiên. Từng tảng đá ở đây như được một bàn tay khéo léo của ai đó sắp xếp gọn ghẽ. Tôi yêu thiên nhiên nhiều lắm, nên trân quý những gì mãi mãi thuộc về tự nhiên, đặc biệt là tác phẩm nghệ thuật vô giá mang tên Jusangjeolli. Trầm trồ đủ, tôi đi dọc lên cây cầu gỗ - sản phẩm nhân tạo duy nhất con người đã xây ở đây để tiện cho việc đi lại; may quá là nó cũng hết sức hài hoà với khung cảnh nơi đây – để mua vài ký quýt của các cô, các dì địa phương. Tiện tay, tôi gửi đi một lá thư tình biên trong những ngày ở đảo.

13. Halla-san: ngọn núi lửa cao nhất Hàn Quốc. Tôi cá 100% không có một tour du lịch nào cho bạn một thứ xa xỉ mà đáng nhẽ bất cứ một người lữ hành nào cũng phải có – thời gian – để trekking lên đỉnh ngọn núi lửa Halla. Tôi đã từng viết một nhật ký rất dài về ngọn núi đầu tiên trong cuộc đời tôi khám phá, dẫu tôi đã không chạm được đỉnh như mong muốn, nhưng việc được khám phá Jeju đủ đầy hơn những người khác cũng đã làm tôi cảm thấy đôi phần tự hào.

14. Những bờ biển trải dài, mịn cát và lộng gió: Jeju là đảo, nên dĩ nhiên biển mênh mông. Tôi không nhớ mình đã đến bãi biển nào, vì thậm chí việc đi biển ở đây nó quá đỗi bình thường như việc tôi chạy xe máy đi làm ở Sài Gòn. Tôi chỉ nhớ, đó là một bãi biển rộng thênh thang và neo vài chiếc thuyền đánh bắt cá của người dân. Phía sau là một cánh rừng thẫm mời mọc tôi một buổi dạo chơi. Phía trước là những chiếc “chong chóng” mượn sức gió tạo ra cả một nguồn năng lượng dồi dào cho người dân đảo Jeju. Quyến rũ lắm!

Tôi hy vọng mười bốn điểm đến trong một tuần tôi đến đảo thiên đường sẽ làm bạn lưu lại Jeju lâu hơn nếu mai đây bạn đến Hàn Quốc. Tôi cũng hy vọng khi rời khỏi Jeju, bạn nhẹ nhàng và thanh thoát hơn từ tâm hồn đến thể xác. Tôi càng hy vọng hơn, bạn hãy giữ gìn những gì mà thiên nhiên ban tặng, như cách mà người dân nơi đây nâng niu món quà vô giá đó. Jeju vừa được bình chọn là một trong bảy kỳ quan thiên nhiên của thế giới, ắt hẳn phải có lý do chứ nhỉ? Tôi đã đến Jeju, và tôi đã thấy được lý do đó rõ ràng lắm. À, tôi nhầm, tôi cảm nhận được lý do đó thì đúng hơn.

Một hình ảnh đáng yêu trong Viện bảo tàng Gấu


Vách đá Jusangjeolli - một tạo hóa đẹp đến khó cưỡng của Mẹ Thiên Nhiên

Một phần của công viên Cheonjiyeon mà tôi cứ ngỡ là bức tranh thủy mặc nào đó đấy chứ

Thật ra, mười bốn điểm tôi nêu ở trên, chỉ là một lập luận cá nhân dựa trên kinh nghiệm của tôi để phản biện lại cho bất cứ ai nỡ lòng nghĩ Jeju thật buồn tẻ. Còn từ tận trong thâm tâm, tôi yêu Jeju vì khoảnh khắc tôi chui vào cái hàng thịt nướng trong ngày cuối trời âm u và mưa phùn lất phất lạnh phăng teo, tôi chắc nịch rằng đó là món thịt nướng Hàn Quốc ngon nhất mà tôi đã từng ăn trong cuộc đời. Tôi yêu Jeju vì những buổi sáng se se tôi lững thững ra 7-Eleven tự đun sôi một bát mì ăn liền và uống liền tù tì một chai ép nước cà chua ngon tuyệt hảo.

-----

Bạn nhìn thấy gì ở Jeju? Tôi nhìn thấy rừng, biển, những vườn quýt trĩu quả và một chai nước ép cà chua.

Năm đó, tôi chọn đi trên con đường rộng thênh thang đẹp tựa thiên đàng.



Tôi tin, có rất nhiều người cũng chọn đi trên những con đường đẹp đến từng centimeter, như tôi

----

.::Nat & her journeys::.

Jeju, Korea, Apr '14