Chút điện ảnh ở Karlovy Vary

Ba chúng tôi dừng lại hồi lâu ở đây để nghe người chơi đàn phong cầm già trình diễn đường phố những bản dân gian Tiệp. Những người chơi nhạc bằng cả trái tim luôn có một niềm vui trong khoé mắt, dẫu phía trên kia bầu trời đang xám xịt.


Tôi đố bạn, đây là một thành phố, hay là một film trường?


Ngày tôi đến Karlovy Vary (K.V) là một trong những ngày vui vẻ nhất của cuộc đời tôi. Dẫu thời tiết có đột ngột thay đổi làm ba đứa con gái chúng tôi run lập cập vì chủ quan mặc áo mỏng tang,

máy ảnh "biểu tình" giữa đường không hoạt động,
chạy hụt hơi đuổi theo một chuyến xe bus không phải của mình,
ngược xuôi tìm chỗ để đổi EUR ra Koruna mua ba chiếc vé xe cuối cùng về lại Prague,
hoảng loạn gọi điện thoại liên tục về Prague và cả Việt Nam để sắp xếp hành trình,
và dẫu K.V trông có buồn tẻ đến mấy, thì khi tôi hoài niệm về nơi đây, tôi chỉ còn nhớ về những tràng cười sảng khoái, một bữa ăn Tây hài hước bên dòng sông Teplá uốn lượn và những giai điệu của Coldplay khi xe băng qua những cánh đồng li ti hoa đỏ.

-----

Người ta gọi K.V là thành phố điện ảnh vì đơn giản nó là thành phố tổ chức Liên hoan film quốc tế thường niên danh tiếng nhất nhì châu Âu, và là một trong những Liên hoa film cổ nhất thế giới. Từ những năm thế kỷ XIX, các minh tinh màn bạc nô nức về nơi đây vừa dự hội film, vừa tắm suối khoáng thư giãn. Ngoài chất lãng đãng nghệ sĩ nổi tiếng ra thì thành phố này còn là thị trấn spa được yêu thích nhất châu Âu với 13 suối khoáng lớn, chính, 300 suối khoáng nhỏ, phụ và dòng sông nước ấm Teplá.

Người Việt Nam ta khi nhắc đến Liên hoan film thì chắc chỉ nghĩ ngay đến Cannes ở Pháp. Lúc tôi kể cho các bạn tôi nghe về thành phố điện ảnh này, hầu như ai cũng phản ứng mặc định "À, giống Cannes? Tên nghe lạ quá, chắc ít người biết tới nó nhỉ?". Tôi cũng đã từng nghĩ thế, cho đến khi tôi đặt chân đến đây. Tôi thường trả lời lại đầy tự tin lại rằng "Ít người Việt Nam biết tới nó thôi. Bởi thế mà ông bà mình mới có câu "đi một ngày đàng, học một sàng khôn" đấy".

Ngoài lề một tí là có một ý nghĩ không hiểu sao vẫn xuất hiện trong tôi cho đến tận lúc này - khi tôi đang gõ lạch cạch bàn phím biên niên lại nhật ký hành trình K.V - rằng tôi cứ đinh ninh sẽ gặp cô Helen Mirren gạo cội mặc áo đầm trắng thanh lịch ở đó. À, dĩ nhiên là tôi đã không gặp cô Helen Mirren. Nếu có gặp thật thì đời quả đúng như mơ.

Đấy là một cái nghĩa rất đen dành cho tên gọi thành phố điện ảnh. Còn đối với tôi, thành phố này thật chẳng khác nào một film trường.

----- 

Từ Prague, chúng tôi bắt xe bus và đi mất 2hrs để đến K.V. Đây có thể xem là phương tiện tiện lợi nhất với chi phí hợp lý nhất (khoảng 180,000đ/người). Vẫn có những chuyến tàu lửa xình xịch chậm chạp băng qua những trang trại chất đầy rơm rạ nhưng giá đắt hơn và giờ tàu cũng không phù hợp. K.V nhỏ, nhưng ở đây một ngày để khám phá đủ đầy mọi thứ về nàng thơ xinh đẹp của châu Âu này thì chắn chắn là không đủ. Chúng tôi đến đây vỏn vẹn chỉ tám giờ, trong ngày cuối cùng của hành trình đến Tiệp Khắc thu năm đó. Từ nơi xe bus đỗ, cứ theo một con đường chính duy nhất mà bạn sẽ nhận ra ngay là vào đến trung tâm. Càng đi vào sâu trong lòng K.V hơn thì mọi thứ dường như càng đẹp hơn.



Đài tưởng niệm Tomáš Garrigue Masaryk - chính trị giá, nhà xã hội học, triết gia và là niềm tự hào của người dân Séc


Hãy nói một chút về Stara Louka...

Người ta nói rằng, nếu đã đến K.V mà không đi tản bộ dọc Stara Louka thì xem như đã bỏ qua toàn K.V rồi. Stara Louka đơn thuần chỉ là một con đường đi bộ men theo dòng sông Teplá. Dòng sông ngăn cách hai con đường, và con đường nào đẹp hơn con đường còn lại, đó chính là Stara Louka. Làm sao để nhận ra à? Bạn sẽ nhận ra ngay chút pha trộn art nouveau và baroque trong từng kiến trúc, và bạn sẽ ngửi được mùi Phục Hưng replica khi hít hà bầu không khí nơi đây.

Rồi hãy nói một chút về Nova Louka...

Đối lập với Stara Louka, Nova Louka hiện đại hơn với những cửa hàng mang nhãn mác đắt tiền, trưng bày tinh tế, những cỗ xe ngựa lộc cộc điệu đàng vòng quanh. Hãy mua cho chính mình một cái ly chỉ được bày bán ở K.V, rồi hồi sau bạn sẽ rõ bạn cần mua chúng để làm gì. Nếu là con gái, hãy nhân cơ hội này mua cho chính mình đôi hoa tai hay mặt dây chuyền đá pha lê Swarovski diễm lệ với cái giá sẽ làm cho bất cứ quý cô nào yêu trang sức hài lòng.

Trên dòng sông Teplá ngăn cách, có bầy vịt trời chầm chậm thả mình theo dòng nước, và đôi tình già đứng đấy đút cho nhau từng muỗng gelato.


K.V có thứ tình yêu mà tôi mong ước khi về già...


Dòng sông nước ấm Teplá mềm mại ôm trọn K.V, rồi vòng sang cả Đức...


Xứng danh "Thành phố điện ảnh"...


Mang về nhà đôi chút kỷ niệm ở K.V....


Stara Louka, Nova Louka, ai đẹp hơn ai? Đằng xa xa, khuất sau hàng cây xanh ngả màu là một Mill Colonnade nổi tiếng. 


Tiếp tục đi thẳng, để đến Mill Colonnade và sải bước như là một Bond Girl chính hiệu. Tôi đã ngồi ở chiếc ghế sắt dài phía trước Mill Colonnade, uống chút nước khoáng "thần thánh" (*) trong cái ly chỉ dành riêng để uống nước khoáng K.V vừa mua mà tôi đã nói ở trên, rũ nốt những mỏi mệt cuối cùng. Lại hãy nói một tí nữa về "điện ảnh", khách sạn Grand Hotel Pupp gần đấy cũng là nơi đã quay bộ film Casino Royale của chàng điệp viên đa tình James Bond. Đối với riêng tôi mà nói thì khách sạn lịch sử này có giá trị tuyệt vời như Sofitel Metropole Legend ở Hà Nội thủ đô đấy. 

Hoàn thành nốt bộ film hành động kịch tính 007, chúng tôi dạo quanh vườn Vridelni Kolonada như là những quý cô vừa bước ra từ thế kỷ XIX, trong tiểu thuyết lãng mạn nào đó của Jane Austen hay Oscar Wilde, dù bối cảnh ở đây chẳng Anh quốc chút nào (và vì tôi chẳng biết một cuốn tiểu thuyết nào của Tiệp nổi tiếng ở thế kỷ XIX cả). Thu ở châu Âu nhẹ nhàng đến nỗi những bông hoa cải hồng phấn yêu kiều, những hàng cúc vàng tươi, chút sẫm màu, chút tím, chút đỏ vẫn còn nở rộ. Đâu đó ở châu Âu, luôn có những người đàn ông yêu hoa và trân trọng tự nhiên. Một điểm trừ nhẹ ở Vridelni Kolonada là có quá nhiều khách Trung Quốc tranh nhau hứng chút nước khoáng đầy sắt còn được gọi là "healing water" (*). Thật ra, cái không khí thanh tao ở K.V làm cho đoàn du khách Trung Quốc cũng không ồn ào như những thành phố sầm uất khác, nên điều đó cũng không làm chúng tôi quá đỗi khó chịu.



Cái ly đặc biệt chỉ dành riêng để uống thứ nước "thần thánh" ở thị trấn suối khoáng đáng yêu nhất châu Âu


(*): gọi nước khoáng ở K.V. là "thần thánh" hay "healing water" vì nước khoáng nên đây có chứa khoáng sắt tự nhiên rất nhiều, tạo một vị tanh và hăng xộc cả lên mũi. Nhiệt độ luôn là 30 độ C (hoặc 80 độ F).


Một góc nổi tiếng và đầy khách du lịch Trung Quốc ở K.V....


...cùng với những người đàn ông lịch lãm yêu hoa

Đói bụng, chúng tôi băng ngang qua Market Colonnade mua vài hộp waffles đặc sản đủ vị về làm quà và lót dạ trước giờ cơm trưa. Ba chúng tôi dừng lại hồi lâu ở đây để nghe người chơi đàn phong cầm già trình diễn đường phố những bản dân gian Tiệp. Những người chơi nhạc bằng cả trái tim luôn có một niềm vui trong khoé mắt, dẫu phía trên kia bầu trời đang xám xịt.

"Đặc sản" suối khoáng nóng ở thành phố đáng yêu này thu hút bao nhiêu là du khách đam mê hưởng thụ, nhưng không phải là chúng tôi. Không có thời gian, cũng không có ngân sách rộng rãi nên chúng tôi quyết định thăm thú nhiều điểm khác thay vì dành toàn thời gian vào spa. Nhà thờ St. Mary Magdalene nằm ngay cạnh khu Hot Spring nổi tiếng. Giờ chúng tôi thăm viếng thì nhà thờ đã hết lễ nên vắng lặng đến linh thiêng. Nhà thờ Chánh thống (Orthodox) mang đậm kiến trúc Byzantine này đẹp vô cùng và bạn khó có thể bỏ lỡ nó. Đơn giản vì nó nằm giữa trung tâm thành phố thôi, làm sao mà bỏ lỡ được khi nó đẹp kiêu hãnh thu hút mọi ánh nhìn. Ngồi ở những bậc tam cấp nhà thờ, chúng tôi nhìn bao quát xuống cả khu Hot Spring được xây dựng theo kiến trúc nhà kính hiện đại, nhìn xuyên vào thấy cả nguồn suối khoáng phun trào đặc trưng K.V.

Khuôn viên nhà thờ có một cây táo mọc dại trĩu quả. Cây táo này mà ở Việt Nam chắc chỉ còn trơ cành khẳng khiu. Chúng tôi gặp một gia đình người Ukraine gồm có bố mẹ và hai em bé má đỏ hây hây đáng yêu vô cùng. Một em còn nằng nặc đòi chụp hình với chúng tôi cho bằng được, em tên là Jacob. Bố mẹ em biết Việt Nam, và bảo với chúng tôi rằng lần đầu tiên họ giao lưu với người Việt Nam. Thế nên mà anh bố leo lên cây táo và hái cho chúng tôi cơ số táo ngọt - những quả táo ngon ngọt tự nhiên nhất mà tôi đã từng được ăn qua. Chúng tôi - ba đứa con gái Việt Nam, một gia đình Ukraine với hai đứa trẻ má ửng hồng, và một con chó lông trắng xù chạy loanh quanh - đã cười không ngớt khi nắng vừa lên trong một ngày mùa thu se se ở Đông Âu. 

Chúng tôi vét hết những đồng Koruna cuối cùng và ăn một bữa trưa thịnh soạn đậm chất Tây phương ở James Steak (vì chúng tôi ở nhà của gia đình người Việt trong suốt chuyến đi nên đa phần các bữa ăn của chúng tôi đều là các món Việt). Những nhà hàng ven đường đều vắng vẻ nên chúng tôi cứ bước vào cái nhà hàng màu vàng nổi bật nhất, chỉ bởi vì chú quản lý người Croatia mời mọc quá đáng mến. Chúng tôi đã ăn không sót một miếng thức ăn thừa nào vì quá đói, và vì quá ngon. Chỉ những món ăn đơn giản có thể tìm được ở bất cứ đâu như spaghetti, cá basa hay beefsteak mà lại có bạn bạn bè bè, tuổi thanh xuân đẹp đẽ và những phút giây vui vẻ bất tận, thì làm sao mà chúng tôi lại không chén sạch đĩa được chứ?


Tiếng accordion vui tươi làm ngày âm u ở K.V. phút chốc tươi sáng hẳn

-----
Những gì xảy ra sau đó thì tôi đã nói ở đầu nhật ký hành trình, hối hả và vụng về đến tệ hại, nhưng khó quên. Về lại đến Prague, chúng tôi được chiêu đãi bằng một bữa sushi xa xỉ bởi các anh chị người Việt đã sinh sống ở Tiệp lâu năm rồi. Vậy đó mà chúng tôi mới thấy mình may mắn quá đỗi khi gặp "quý nhân" ở khắp mọi nẻo đường.

Hình ảnh cuối cùng trong tôi về Tiệp Khắc là hình ảnh Cầu tình về đêm lên đèn mộng mị.

-----
Tôi đã nói, ngày tôi đến K.V là một trong những ngày vui vẻ nhất của cuộc đời mình, vì tôi đã thật sự cười nhiều lắm. Tôi chẳng nhớ tôi đã cười vì những điều gì. Có thể chúng tôi đã cười vì những điều hết sức ngớ ngẩn. Nhưng khi nhìn lại những ngày tháng rong ruổi đã qua, những khoảnh khắc đó là tất cả đã tạo nên tôi của ngày hôm nay.

Nên tôi vẫn sẽ lãng du khắp nơi, và vẫn cười thật nhiều.

-----

.::Nat & her journeys::.

Karlovy Vary, Czech Republic, Oct '15

(Nội dung bài viết được chia sẻ bởi Nat Nguyen. Vui lòng ghi rõ nguồn gốc By Nat Nguyen hoặc www.vivavivu.com khi chia sẻ bài viết)


Trên đoạn đường từ Prague đến K.V., tôi vẫn còn nhớ hoài Coldplay đã chơi bài Fix You trong lúc tôi vô tình ghi lại được khoảnh khắc này, bỗng chốc tôi chỉnh chức năng lặp lại duy nhất một bài trong suốt chặng đường đi tiếp.